“It’s better to walk alone, than with a crowd going in the wrong direction”. - Anonymous (Thà đi một mình còn hơn là đi cùng đám đông đang lạc đường – Khuyết danh) Ngày bé, khi được hỏi: “Lớn lên cháu muốn làm gì?”, bạn trả lời thế nào? Bác sĩ, kĩ sư, cô giáo, phi công… à? Hầu hết những đứa trẻ đều trả lời như vậy bởi lối suy nghĩ rập khuôn do người lớn tạo ra. Tất cả đều là những nghề cao quý, được xã hội tôn trọng, và hơn hết kiếm được nhiều tiền. Lớn lên, rất ít người còn mơ những giấc mơ cũ hoặc giữ được những suy nghĩ giản đơn về nghề nghiệp như hồi còn nhỏ. Và lớn rồi câu hỏi cũng được cải biên thành: “Cháu thi trường gì? Học ngành gì và làm nghề gì?.” Người ta bỏ qua chữ THÍCH hay MUỐN bởi có lẽ họ thấy nó thừa thãi và cũng không phải thứ gì đáng để quan tâm lắm. Dẫu vậy, với tôi, THÍCH cộng thêm chút liều lĩnh và sự sẵn-sàng-sống-chết với nó sẽ trở thành ĐAM MÊ... Tương lai thì không ai nói trước được và chính nó mới làm nên điều kì diệu của cuộc sống. Nếu còn thấy mình trẻ, “hãy sống như mình muốn, hãy làm những điều mình thực sự yêu thích, còn lại thì dành cho trái tim dẫn đường…” (Những đêm không ngủ - Minh Nhật). Cuộc đời này luôn cho ta rất nhiều sự lựa chọn. Mỗi quyết định, đúng hay sai đều là một con đường. Và dù xa hay gần, tất cả những con đường đều dẫn tới thành Rome – “All roads lead to Rome”. .... ...